CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN TRANG CỰU HỌC SINH BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG

CHÀO MƯNG ĐÊM VĂN NGHỆ KỶ NIỆM 50 NĂM THÀNH LẬP TRƯỜNG TRUNG HỌC BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG 22/6/1964 - 22/6/2014 - VỚI CHỦ ĐỀ – “ 50 NĂM GẶP LẠI” – CHS BỒ ĐỀ NIÊN KHÓA 64 - 70

MAIL: conglytran50@yahoo.com.vn

 Anhdepblog.com
Địa chỉ xem ảnh....Các bạn có thể xem ảnh của các bạn tại ĐC sau đây :Vào Google nhập : picasa neanggieng, picasa takatran, picasa conglytran hay picasa c duyen.Nơi lưu trử ảnh...Của Photoby Congly.

Chào mừng các bạn đến với lớp CHS Bồ Đề Đà Nẵng

CHÀO MỪNG ĐẠI HÔI 50 NĂM CỦA CHS BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG 1964-2014

Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

LANG THANG TUỔI VỀ CHIỀU


r>
Posted Image



PHOTOBYCONGLY
Tôi là người thích chụp ảnh, điều thú vị nhất của tôi là đi du lịch đến rất nhiều nơi. Có những vùng đất mà nếu không yêu nghề ảnh, có lẽ ngay trong giấc mơ, tôi cũng không nghĩ mình có thể đặt chân tới. Mỗi vùng đất đều chứa đựng trong tôi nhiều kỷ niệm vui buồn. Trong góc máy của mình, tôi lưu dấu nhiều hình ảnh của những địa danh mà ngày xưa mình mơ tưởng nay đã thành hiện thực.
Với suy nghĩ cá nhân mình, tôi nghĩ tuổi đã lớn cần phải có “máu” thích tìm tòi, khám phá những điều hay đẹp của cuộc sống để giới thiệu cho bạn bè. Lòng ham muốn, cái lời lớn nhất đối với tôi là được đi, được cảm nhận vẻ đẹp đặc trưng của mỗi vùng miền, tính cách và cuộc sống của con người nơi đó. Ngoài ra, sức khỏe cũng là một yếu tố rất quan trọng,tôi ước mong sao có sức khỏe đễ tạo kho ảnh của mình nhiều hơn nửa

Cuộc sống này cũng vậy… Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể giống ta. Ở đâu đó ngoài kia là những người có thể rất khác ta. Có người ưa tụ tập với bạn bè. Có người mê mải rong chơi mãi mê chụp ảnh.
   Có người chỉ thích nằm nhà để đọc sách. Có người say công nghệ cao. Có người mê đồ cổ.Có người mãi mê cờ bạc Có người phải đi thật xa đến tận cùng thế giới thì mới thỏa nguyện. Có người chỉ cần mỗi ngày bước ra sân nhà chăm sóc vườn hoa Lan là đủ thỏa nguyện rồi. Tôi nhận ra rằng, hai sự phấn khích đó có thể rất giống nhau. Cũng giống như người ta có thể phản ứng rất khác nhau khi đứng trước thác Bản Giốc hùng vĩ,
  Thác Bản Giốc (Cao Bằng)
người này nhảy cẫng lên và ghi nhớ cảnh tượng đó suốt đời, nhưng cũng có người nhìn nó và nói: “Thác lớn nhỉ?” rồi quên nó đi ngay sau khi trở về nhà mình. Sao ta phải lấy làm lạ về điều đó? Sao ta phải bực mình về điều đó? Sao ta lại muốn rằng tất cả mọi người đều phải nhảy lên khi nhìn thấy thác Bản Giốc?
Chúng ta vẫn thường nghe một người tằn tiện phán xét người khác là phung phí. Một người hào phóng đánh giá người kia là keo kiệt. Một người thích ở nhà chê bai người khác bỏ bê gia đình. Và một người ưa bay nhảy chê cười người ở nhà không biết hưởng thụ cuộc sống…Chúng ta nghe những điều đó mỗi ngày, đến khi mệt mỏi, đến khi nhận ra rằng đôi khi phải phớt lờ tất cả những gì người khác nói, và rút ra một kinh nghiệm là đừng bao giờ phán xét người khác một cách dễ dàng.

Chiều về nắng tắt bên sông
Xa nghe bìm bịp não nùng khóc than
Sương giăng lãng đãng cuối làng
Trời xa con nhạn lẻ đàn bơ vơ








"Quãng đời còn lại càng ngắn ngủi thì càng phải làm cho nó phong phú". Người già phải thay đổi cũ kỹ đi, hãy chia tay với "ông sư khổ hạnh" hãy làm "con chim bay lượn". Cần ăn thì ăn, cần mặc thì mặc, cần chơi thì chơi, luôn luôn nâng cao chất lượng cuộc sống, hưởng thụ những thành quả công nghệ cao, đó mới là ý nghĩa sống của tuổi già





Qua một ngày, mất một ngày .Qua một ngày, vui một ngày. Vui một ngày lại một ngày...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Rất mong các bạn để lại nhận xét từng tiêu đề một và cùng nhau xây dựng trang của lớp ngày một hoàn thiên hơn. Xin cảm ơn.
Để đăng nhận xét xin bạn kích chuột vào chử NHẬN XÉT












Click here to get Dancing Lines
#ff3333!important;'>