- Bạn luôn cho tôi những ý tưởng thú vị mỗi khi tôi khám phá về bạn
- Bạn đơn giản và bình dị đã theo tôi tròn một năm hai tháng lẻ bảy ngày
- Bạn làm tôi cảm nhận những điều mà tôi chưa bao giờ cảm nhận trước đó ví như vẻ đẹp của những người bạn thời áo trắng hay sự huyền diệu của những lần di chuyển mouse pointer (con trỏ chuột)
- Khi bạn và tôi cùng nhau,chúng ta có thể làm được nhiều điều kỳ diệu
- Và quan trọng hơn cả bởi vì bạn luôn là bạn-người luôn bên tôi trong những lúc trống vắng cô đơn hay buồn bã
Mỗi người có dấu ấn của riêng mình, còn tôi, tôi chẳng thể nào quên được ngày làm trang thông tin điện tử cho lớp "cuuhocsinhbodedanang" .Bao nhiêu điều phiền toái đến với tôi , kẻ nói ra người nói vào .À ! cũng đúng thôi...Tuổi cao tiếp cận với công nghệ mới ai cũng vụng về , lo sợ . Lúc đầu một số thành viên lớp quyết định mua tên miền (có phí) đang làm gần hoàn thành thì phải bỏ cuộc .
Xin chân thành cảm ơn các bạn....
Chiếc Dép Còn Lại
ĐÔI DÉP (Thơ tình)
Thứ bảy, 25/04/2009 22:25
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nỗi nhớ ở trong lòng tha thiết
Những vật tầm thường cũng viết được thành thơ.
Hai chiếc dép kia gặp gỡ tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nửa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung, xuống cát bụi cùng nhau.
Cùng bước, cùng mòn không kẻ thấp người cao
Cùng chia sẻ sức ngườiđời chàđạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng kẻ khác
Số phận chiếc này phụ thuộc vào chiếc kia.
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng
Giống nhau lắm nhưng người đi sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu.
Cũng như mình trong những lúc vắng nhau
Bước hụt hẫng sẽ nghiêng về một phía
Dẫu bên cạnh đã có người thay thế
Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh.
Đôi dép vô tri khăng khít bước song hành
Chẳng hứa hẹn mà không hề giả dối
Chẳng thề nghuyền mà không hề phản bội
Lối đi nào cũng có mặt cả đôi.
Không thể thiếu trên những bước đường đời
Dẫu mỗi chiếc ở một bên trái phải
Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại
Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung.
Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc
Chỉ còn một là không còn gì hết
Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia!
Sổ tay thơ
Đôi dép của Nguyễn Trung Kiên:
Đôi dép là một bài thơ hiện đại, dù về mặt thể loại nó vẫn tuân thủ nghiêm ngặt theo cách gieo vần truyền thống. Tại sao hiện đại? Bởi nó không sử dụng cách so sánh giống người trước.
Trước kia, nói về sự bền chặt của tình yêu đôi lứa người ta thường ví von, rằng: “Đôi ta làm bạn thong dong / Như đôi đũa ngọc nằm trong mâm vàng”; hoặc “Đôi ta như thể con tằm / Cùng ăn một lá, cùng nằm một nong”; hoặc “Đôi ta như bấc với dầu / Khêu ra cho rạng kẻo sầu tương tư”... Ở đây, tác giả Nguyễn Trung Kiên mượn hình ảnh... đôi dép! Tưởng gì! Cái đôi dép ấy bình dị quá, phổ biến quá và thậm chí còn... “tầm thường” nữa.
Chính vì thế, ngay từ tựa bài thơ cũng đã tạo sự tò mò ở người đọc.
Và rồi người đọc đã không dứt khỏi mạch thơ được bởi ở bài thơ này, tác giả trình bày vấn đề bằng phong cách trầm tĩnh và nghe ra có lý lắm. Thứ nhất, tác giả khẳng định: “Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết / Những vật tầm thường cũng có thể thành thơ”. Về nguyên lý văn học điều này không sai; về tình cảm con người thì đó là sự thật, không thể chối cãi.
Sau những câu thơ đề cập đến sự cần thiết không thể tách rời của hai chiếc dép, tác giả buông câu thơ thật hay: “Nếu ngày nào một chiếc bị xa lìa / Mọi thay thế đều trở nên khập khiễng”. Cái hay của câu thơ giống như cú sút quyết định của cầu thủ sung sức trên sân bóng. Cú sút căng đến nỗi thủ môn của đối phương suýt “bật tim ra ngoài”. Nhưng vẫn chưa lọt lưới. Tại sao như vậy? Tại thiếu yếu tố bất ngờ. Sự đoán định như thế trong bài thơ này vẫn chưa là những câu thơ hay nhất.
Từ khổ thơ kế tiếp, tác giả mới bắt đầu so sánh hình ảnh đôi dép với chuyện tình của “anh và em”. Ta thấy gì? Ta thấy những lúc lứa đôi vắng nhau: “Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía / Dẫu bên cạnh đã có người thay thế / Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh”. Nghe ra bùi ngùi lắm, bởi ở đây Nguyễn Trung Kiên đã nhắc đến tình yêu như một định mệnh, một tất yếu. Đã “dép” thì phải có đôi; đã “anh” phải là “em”. Không thể nào khác được. Lẽ tất yếu ấy được thể hiện bằng hai thơ chắc nịch: “Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối / Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội”.
Chao ôi! Tình cảm của người làm thơ nồng nàn và say đắm đến vậy sao? Câu thơ đi thẳng vào óc. Để rồi từ trong sâu thẳm bật ra câu thơ thật hay: “Như tôi yêu em bởi những điều ngược lại / Gắn bó đời nhau vì một lối đi chung”. Câu thơ hay nhưng vẫn chưa tạo sự bất ngờ ở người đọc. Giống một cầu thủ chuyên nghiệp, Nguyễn Trung Kiên đã chọn phút 89 để bất ngờ tung một cú sút quyết định. Đó là những câu thơ không phải viết bằng lý trí mà bằng cảm xúc tột cùng: “Hai mảnh đời thầm lặng bước song song / Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc / Chỉ còn một là không còn gì hết / Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia…”. Dư vang của câu thơ ám ảnh đến lạ thường... “Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia...” Câu thơ như quấn quýt mãi trong cảm xúc của người đọc.
Đến với một bài thơ hay, có nhiều đường đến và nhiều hướng để cảm nhận. Với tôi, tôi nghĩ trong đời nếu có một người để mình da diết thương, mình cuồng nhiệt yêu, mình điên cuồng nhớ... thì đó đã là một hạnh phúc. Hạnh phúc vì tin rằng dù được hoan lạc yêu hay não nùng tình phụ thì những cuộc tình đẹp vẫn tồn tại và có thật ở trên đời. Trong suy nghĩ đó, tác giả Nguyễn Trung Kiên là một người hạnh phúc. Anh đã gieo cho bạn đọc một niềm tin như thế.
LÊ MINH QUỐC
Hạnh phúc do mình tạo ra. Vui sướng là mục tiêu cuối cùng của đời người, niềm vui ẩn chứa trong những sự việc vụn vặt nhất trong đời sống, mình phải tự tìm lấy. Hạnh phúc và vui sướng là cảm giác và cảm nhận, điều quan trọng là ở tâm trạng.
Viết Dzũng đã để lại một nhận xét mới về bài đăng của bạn "QUA ĐỜI TÔI":
"Kỷ niệm 01 năm ngày thành lập trang Web cuuhocsinhbodedanang":
Rất tình cờ được Ban liên lạc mời vào thăm trang Web trong thời gian chuẩn bị họp mặt lớp dự định vào đầu tháng 8/2011.
Thời gian đó (Tháng 6/2011) trang Web còn đơn sơ, hình ảnh sắp xếp chưa đẹp...còn tùy hứng chỉ có tấm lòng "Chiếc Dép Còn Lại" là thao thức cho trang mạng.
Đến nay qua dấu ấn : Họp mặt lớp liên khối Anh - Pháp lần thứ VI (2011): Website đã có trang chủ hấp dẩn, khoa học, hình ảnh phong phú sắp xếp đẹp mắt, bài vở dần phong phú, những trang liên kết diển đàn hấp dẫn...Số lược khách vào thăm đã tăng lên nhiều lần(hơn 10.000 lược) .
Đúng là Gừng càng già càng...hay.
Mong trang Web thông tin điện tử của lớp-trường ngày thêm phong phú, sinh động là địa chỉ liên lạc thăm hỏi của tất cả chúng ta./-
Được đăng bởi Viết Dzũng vào CỰU HỌC SINH BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG NIÊN KHÓA 1964-1970 vào ngày 20:39 Ngày 11 tháng 8 năm 2011