CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN TRANG CỰU HỌC SINH BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG

CHÀO MƯNG ĐÊM VĂN NGHỆ KỶ NIỆM 50 NĂM THÀNH LẬP TRƯỜNG TRUNG HỌC BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG 22/6/1964 - 22/6/2014 - VỚI CHỦ ĐỀ – “ 50 NĂM GẶP LẠI” – CHS BỒ ĐỀ NIÊN KHÓA 64 - 70

MAIL: conglytran50@yahoo.com.vn

 Anhdepblog.com
Địa chỉ xem ảnh....Các bạn có thể xem ảnh của các bạn tại ĐC sau đây :Vào Google nhập : picasa neanggieng, picasa takatran, picasa conglytran hay picasa c duyen.Nơi lưu trử ảnh...Của Photoby Congly.

Chào mừng các bạn đến với lớp CHS Bồ Đề Đà Nẵng

CHÀO MỪNG ĐẠI HÔI 50 NĂM CỦA CHS BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG 1964-2014

Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2010

GIAO LƯU THI VĂN + XƯỚNG - HỌA THƠ






Nhà thơ Hoàng Nhã Như Không
(Đinh Quang Trung)



Đôi điều về tác giả

Thời tuổi trẻ đã từng có thời gian nằm rừng rú và hầm hố.Đã trải nghiệm về cái chết và sự sống mà đôi khi ranh giới vô cùng mong manh.Trước 75 làm thơ dưới tên Diễm Trầm .Khoảng 2006 đến với hội họa vì những lý do tưỡng chừng ngẫu nhiên của một duyên nợ mà sớm muộn gì cũng phải đến .Làm thơ trở lại từ những thôi thúc nội tâm sau rất nhiều năm không thể làm thơ với tên Hoàng Nhã. Về sau thêm 2 chỉ Như Không,như sự chứng ngộ từ một nỗi bất hạnh âm thầm.Những bài tơ được tuyển lại trong những thời điểm rất cách xa nhau từ thập niên 70-2011,như những mất mát xuất phát từ cả bên trong lẫn bên ngoài.Xin được coi đây như những tâm sự lặng lẽ dành cho những người đàn bà đã đi qua trong đời tác giả,những bài thơ mà tự thân đã là lời tri ân và cũng là lời tạ lỗi chân thành và nồng nàn.
Vì nhiều lý do,có một số bài thơ-không thể in ra.Vì vậy mà những bài thơ còn lại chỉ những chấm phá cũa một tổng thể không hoàn chĩnh. Xin vui lòng lượng thứ.Hiên đang sống đôi chút, vẽ đôi chút,làm thơ đôi chút và dạy học,như một nghề nghệp ,tại Sài Gòn .
Xin càm ơn các họa sĩ Gia Khánh,Triệu Sơn,Hồ Tường và Công Lâm đã ký họa cho tác giả những bức chân dung kèm theo trong tập thơ nầy

(
Bài thơ Lạnh của Hoàng Nhã Như Không được đăng ở mục Diển đàn chia Xẻ)



BẠN CŨ

Chúng tôi như những hạt gạo còn sót lại trên sàng
Quá khứ một thời bom rơi đạn nổ
Tương lai mịt mù nhạt nhòa trang vở
Chiến tuyến hai bên…đâu thể đứng ngoài?

Những năm học nửa chừng bãi khóa đình công
Tiếng súng nổ vang giữa trung tâm thành phố
Bắt lính,biểu tình… hàng ngày cơm bữa
Lũ học trò mới lớn đứng phân vân
Bên nớ bên ni bao nỗi ngại ngần
Những cô nữ sinh tóc dài bay héo hắt
Lũ choai choai chúng tôi cũng tập tành cà phê thuốc lá
Điếu thuốc đầu đời đắng ngắt trên môi
Bỏ lớp bỏ trường…từ giã nhau thôi
Có những đứa chỉ gặp lại một lần rồi mấy mươi năm
không còn tung tích
Đứa lên bưng biền.Đứa lặn lội trong rừng,đứa đi lính biển
Mà cái chết vô tình.Có phân biệt ai đâu!

Đứa nằm rừng thao thức ánh hỏa châu
Da diết nhớ cô bạn học chung trường giờ sang sông theo bến mới
Đứa ở biển lòng mênh mang theo từng cơn sóng vỗ
Khi lãng tử quay về…người cũ biết còn không?
Những cô bạn học năm xưa lần lượt theo chồng
Những Lựu những Nguyên những Song những Nghĩa
Lũ Kaki chúng tôi vẫn lặn lội ngược xuôi đầu ghềnh cuối bãi
Cơm sấy nước khe,cơn sốt rét rừng
Tuổi trẻ,tương lai…xa lắc,mịt mùng
Cái chết cận kề ngay đầu mũi súng
Thằng chết trận tuổi hai mươi.Chưa từng được nắm tay một
người con gái
Đứa trong bưng đau đáu một ngày về…

Chúng tôi đi qua những ngày đạn réo bom rơi
Tuổi trẻ rách bươm đầm đìa máu đỏ
Đứa cụt đứa què…mù lòa sứt mẻ
Thạch Hãn,A Shau, Quãng Trị,Bình Long
Những địa danh xa xôi đẫm máu,kinh hoàng
Tuổi thanh xuân cứ nhẩm tính từng ngày còn được sống
Cái tuổi thanh xuân mịt mù khói súng
Nơi bình yên…em có đợi tôi về?

Mấy mươi năm rồi.Cuộc chiến qua đi
Sao vẫn có bao nhiêu người xa xứ
Cơm áo quê người nhọc nhằn tủi hổ
Đám bạn trường xưa còn lại mấy người?
` Những cô bạn mi nhon xưa… nay hóa Lão Bà Bà
Thằng còn sống nhăn nheo vầng tóc bạc
Còn được gặp nhau vẫn còn tán dóc
Hể hả mi tau đủ chuyện trên đời
Nào Duyệt nào Tân nào Lộc nào Hà
Chén chú chén anh…tha hồ be bét
Rượu rót tràn ly vung tay nói khoác
Dẫu thực tình…trên nói dưới đâu nghe!

Đứa ở trên bưng đã về lại phố
Gặp thằng nằm rừng rủ uống vài ve
Dẫu chiến tuyến khác nhau nhưng cùng chung mẫu số
Bồ Đề xưa…mình vẫn cứ bạn bè!

Sau ngày ở Đà Nẵng về
Thân tặng các bạn học Bồ Đề cũ.

Tháng 6/2011
Hoàng Nhã Như Không


ĐÂY LÀ TRANG XƯỚNG HỌA THƠ


BÀI THƠ XƯỚNG

Sợi mưa dổi hờn

Thấm thoắt bao năm vượt sóng đời
Em về khơi lại nổi hoài vơi ...!
Lần tìm lớp củ , người tan tác
Ghé viếng trường xưa,cảnh đổi dời
Nguyễn Huệ khang trang nhưng lạ lẩm
Bồ Đề cổ kính bổng chơi vơi
Nghe mua nhỏ lệ sầu da diết
Áo trắng xa bay,chẵng một lời...

Hoàng Trọng Toản


Chút Trăng Soi

Thơ Hoàng Trọng Toản
CHS.Bồ Đề Đà Nẵng
Dĩ vãng xa xưa gợi nhớ chăng?
Bao nhiêu kỷ niệm với vầng trăng
Bao nhiêu nghiệt ngã thời xưa cũ
Một phút mang theo xuống vĩnh hằng
***
Một phút mang theo xuống vĩnh hằng
Với lòng cô quạnh,tuyết sương băng
Cú kêu như gọi hồn hoang vắng
Lạc lối tìm chờ một ánh trăng
***
Dìu dịu loang ngã một ánh trăng
Cho hồn vơi lụy khổ đa mang
Cho "ấm trung" chút gì trong sáng
Để nương sâu vào chốn Đạo tràng.

Tỉnh ngộ

Lời ru phát từ cõi lòng
Như mơn man , mát giữa dòng nước trôi
Canh khuya mộng mị bồi hồi
Câu kinh mẹ tụng đưa nôi trầm buồn
U minh cảnh,điểm hồi chuông
Ngàn sao tỉnh thức,soi hồn lắng nghe
Đêm thu chút gió lạnh se
Đêm thu nhịp mỏ vọng về cỏi không
Thơ Hoàng Trọng Toản
CHS. Bồ Đề Đà Nẵng


BÀI THƠ HỌA

CHUYỂN LỜI

Ru biển ngàn năm tiếng để đời
Đời ru vọng biển bóng chơi vơi
Keo sơn đất đá còn lay chuyển
Son sắc lòng ta khó đổi dời
Không những xanh màu mùa biển động
Mà còn đỏ nhộm áng mây vơi
Nhớ em dáng nhỏ Bồ Đề lớp
Muốn nhắn cùng ai chuyển mấy lời


Sỹ Chương
Cựu HS Bồ Đề 1965-1968
Tổ 26 Hòa An 171/9/6 Tôn Đản TP Đà Nẵng


TÌNH VỌNG

(Về MIN , tình tuổi học trò)
Mùa Xuân nầy , én bay ngang chốn ấy
Hỏi giùm ta - người củ nhớ hay quên?
Buổi ban sơ- ngỏ lời môi lẩy bẩy
Em ngập ngừng , cúi nhặt nắng vương rèm

Mùa Xuân nầy , én bay về chốn ấy
Chở giùm ta nổi nhớ bốn mươi năm
Trao cho người - từng đêm ngàn sóng dậy
Tình niệm xưa - em chớm tuổi trăng rằm

Mùa Xuân nầy , én bay về chốn ấy
Cứ âm thầm - đau khổ mặc đời ta
Đừng gợi lại , những hẹn hò giận lẫy
Biết chừng đâu - tình củ đã nhạt nhòa

Lần sau cùng - nếu bay ngang qua đó
Nhắn gió mây , nhớ nói hộ một lời
" Mãi mãi yêu người - ngàn năm vò vỏ"
Thỏa nguyện rồi , ta thanh thản rong chơi

Vĩnh Xuân




HƯ KHÔNG

Đời thoãng như câu bóng
Lặn hụp trong biển mê
Sao người còn lóng ngóng
Buâng khuâng lối đi về

Tình chợt như hương gió
Ngào ngạt rồi phôi pha
Sao người luôn vò vỏ
Cho tâm trí mệt nhòa

Lợi danh là kê mộng
Dục vọng chẵng bến bờ
Sao người còn bấu víu
Đễ thân xác bơ phờ

Cuộc đời rồi sẽ qua
Tình người rồi sẽ nhòa
Lợi danh rồi sẽ mất
Ta còn gì cho ta ?

VĨNH XUÂN

3 nhận xét:

  1. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

    Trả lờiXóa
  2. Nhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.

    Trả lờiXóa
  3. Đọc bài thơ"Bạn cũ"của Như Không,thấy như quá khứ hiện về,từ thời áo trắng cho đến ngày khoác chiến y.Tôi được biết đến N.K.qua 1 người bạn cũng đang ở Mỹ,anh Hồng Tú.Chưa gặp N.K. bao giờ nhưng tôi rất thích N.K.,theo như lời Tú kể lại,tác giả bài thơ "Bạn cũ" cũng có 1 cuộc đời trầm luân,cũng na ná như chúng tôi.Điều khác nhau là N.K.còn tìm được sự giải thoát trong thi ca và hội họa,theo lời kể của anh Tú,N.K.là kẻ đa tài.Cái kiểu "đa tài"của N.K.(vừa thơ vừa hội họa,cả âm nhạc và cả rượu lẫn đàn bà)chắc không còn dịp về V.N.để gặp nhau!

    Trả lờiXóa

Rất mong các bạn để lại nhận xét từng tiêu đề một và cùng nhau xây dựng trang của lớp ngày một hoàn thiên hơn. Xin cảm ơn.
Để đăng nhận xét xin bạn kích chuột vào chử NHẬN XÉT












Click here to get Dancing Lines
#ff3333!important;'>