CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐẾN TRANG CỰU HỌC SINH BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG

CHÀO MƯNG ĐÊM VĂN NGHỆ KỶ NIỆM 50 NĂM THÀNH LẬP TRƯỜNG TRUNG HỌC BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG 22/6/1964 - 22/6/2014 - VỚI CHỦ ĐỀ – “ 50 NĂM GẶP LẠI” – CHS BỒ ĐỀ NIÊN KHÓA 64 - 70

MAIL: conglytran50@yahoo.com.vn

 Anhdepblog.com
Địa chỉ xem ảnh....Các bạn có thể xem ảnh của các bạn tại ĐC sau đây :Vào Google nhập : picasa neanggieng, picasa takatran, picasa conglytran hay picasa c duyen.Nơi lưu trử ảnh...Của Photoby Congly.

Chào mừng các bạn đến với lớp CHS Bồ Đề Đà Nẵng

CHÀO MỪNG ĐẠI HÔI 50 NĂM CỦA CHS BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG 1964-2014

Thứ Bảy, 11 tháng 9, 2010

DẤU ẤN THỜI HỌC SINH

Rendered ImageRendered Image



/s1600/Noidung+matsau.jpg">


ĐỆ TỨ 4
CUU HỌC SINH BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG NIÊN KHÓA1964-1970

CỰU HỌC SINH BỒ ĐỀ ĐÀ NẴNG NIÊN KHÓA 1965-1968


1970


1967


1969

Kính viếng Thầy

Thầy Đức Tịnh
Hình ảnh 45 năm đả qua có biết bạn mình tên gì không?


ĐÓ LÀ AI





NHÓM BẠN NGUYÊN


NGUYÊN + NGA


De đi tám




Nguyễn thị Ngọc Bích (Thời học sinh)



Nguyễn văn Lộc (thời học sinh)







Cô bé đó là ai



Ngày xưa... Hoàng Thị



Trưa hè. Ngồi ở một góc quán quen, nhìn ngắm những chiếc áo dài tung bay trong gió lẫn vào những nhành hoa phượng đầu mùa. Chợt lòng tôi lâng lâng rất lạ. Cùng lúc đó, giai điệu của bản nhạc quen thuộc Ngày xưa Hoàng Thị phát ra nơi quán nước, khiến tôi cảm thấy lòng mình như đang ngân những khúc nhạc du dương.

Tôi trầm ngâm khá lâu để lắng nghe ca từ bản nhạc. Từng câu ca đã làm tôi xao xuyến nơi đáy lòng. Mối tình của chàng trai trong ca khúc thật mong manh và trong sáng. Đẹp như những ánh pha lê.
Em tan trường về / Đường mưa nho nhỏ / ...Tóc dài tà áo vờn bay...
Mối tình đầu nhiều hoa mộng. Yêu em từ thuở cả hai còn là những cô cậu học sinh cắp sách đến trường. Mỗi lần tiếng trống rộn vang báo hiệu giờ tan học, hình bóng cô gái với chiếc áo dài tung bay trong gió, ôm nghiêng tập vở thật đẹp như giấc mơ. Khung cảnh càng trở nên thơ mộng hơn khi có những hạt mưa lất phất rơi, những con chim nép mình vào tán lá. Một khung cảnh chẳng khác gì chốn thiên thai, tưởng chừng như có một sự lay động nhẹ, khung cảnh ấy sẽ nhanh chóng tan biến. Cô gái không biết có nhận ra rằng phía sau lưng mình có một cái "đuôi" đang theo cô lặng lẽ suốt đường quê không, mà sao cô vẫn có thể bình yên, dịu dàng dạo bước như thế?
Anh trao vội vàng / Chùm hoa mới nở / ...Môi em mỉm cười / Man man sầu đời tình ơi...
Chàng trai vẫn cứ lẳng lặng bên cô. Thời gian cứ trôi, vậy mà chàng vẫn chưa dám ngỏ lời thương nhớ, chỉ thầm theo từng bước chân cô, vẫn mãi là chiếc bóng bên cô suốt con đường dài. Và rồi chàng trai nhanh chóng gửi tặng cho cô gái những chùm hoa nhỏ. Có lẽ chàng sợ rằng nếu giây phút này mình không làm thế, thì cả cuộc đời mình cũng chỉ mãi là chiếc bóng bên cô. Cô gái nhẹ nhàng đón nhận cành hoa, và một cách rất thùy mị, dịu dàng cô đã ép cành hoa vào trang vở. Nhưng dường như lòng cô có gì đó rất bất an, cô nhận cành hoa, mà môi cô chỉ nở một nụ cười buồn. Cô đã linh cảm được điều gì chăng?
...Rồi ngày qua đi qua / Như phai nhạt mờ / ...Áo em ngày nọ / Phai nhạt mây màu...
Mùa hạ đã sang, mang theo những nỗi buồn của giây phút biệt ly sắp đến. Những ký ức, những khung cảnh trữ tình đã nhanh chóng "phai nhạt mờ"... Con đường kỷ niệm kia cũng đã nhạt nhòa những dấu vết.
Khung cảnh xưa dường như vắng lặng hơn nhiều. Vẫn là những bụi cây ven đường, và những áng mây lững lờ trên bầu trời xanh thẳm, nhưng sao chúng không thể nào hòa ca để ngân thành những khúc nhạc xa xưa. Chúng chỉ biết lặng yên, như không hề có sự lay động. Một khung cảnh xác xơ lạ thường. Khoảnh khắc thơ mộng đã tàn phai, như chiếc áo trắng tinh khôi của cô gái đã không còn giữ được màu trinh bạch, đã "nhạt mây màu"...
Hôm nay đường này / ...Đi quanh tìm hoài / ...Ai mang bụi đỏ đi rồi...
Lang thang trên đường để tìm những ký ức rớt rơi, nhưng quanh chàng chỉ còn lại là những dư âm nghẹn ngào, và tiếng lòng ngẩn ngơ, tiếc nuối: "Ai mang bụi đỏ đi rồi...".
Ca khúc đã ngân lên những nốt nhạc cuối. Nhưng những âm vang của nó vẫn còn vọng lại từ đáy tim tôi. Đã từ rất lâu, tôi mới lại nghe được một ca khúc có ca từ, âm điệu đẹp như thế! Ngày xưa Hoàng Thị chẳng khác gì những thước phim quay ngược, làm lòng tôi bỗng trở nên nhẹ nhàng như mảnh lụa hồng phất phơ giữa hai miền quên - nhớ...

PHAN LÊ TRUNG TÍ



Phan Thanh Chi (thời học sinh)

Nga+Nguyên



Đặng thị Toàn (thời học sinh)


Ấy là ai












"Nếu bạn yêu một nguời nào đó, đừng đợi đến ngày mai để nói với người ấy biết điều đó. Bởi lẽ ngày hôm sau đó có thể sẽ không bao giờ đến nữa."

TRƯỚC KHI
Trước khi mà bạn nói, hãy lắng nghe
Trước khi bạn viết, hãy nghĩ suy
Trước khi tiêu pha, hãy kiếm được tiền trước đã

Trước khi đầu tư, hãy tìm hiểu
Trước khi chỉ trích, hãy chờ đợi

Trước khi cầu xin, hãy tha thứ
Trước khi từ bỏ, hãy thử cố
Trước khi về hưu, hãy dành dụm
Trước khi chết, hãy học biết cách cho đi

1 nhận xét:

Rất mong các bạn để lại nhận xét từng tiêu đề một và cùng nhau xây dựng trang của lớp ngày một hoàn thiên hơn. Xin cảm ơn.
Để đăng nhận xét xin bạn kích chuột vào chử NHẬN XÉT












Click here to get Dancing Lines
#ff3333!important;'>